Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011

Luca 1:39-45: “Bài Ca Của Êlisabết”

“Bài Ca Của Êlisabết”
Luca 1:39-45



Sáng nay, chúng ta phải rất cân nhắc bắt đầu hát lên những bài ca Giáng Sinh. Đối với nhiều người dường như chưa phải là mùa lễ Giáng sinh cho tới chừng nào chúng ta khởi sự nghe thấy những bài ca Giáng sinh. Hết thảy chúng ta đều có những bài hát mà chúng ta ưa thích, cả về đời nầy và những bài hát chúng ta thích hát lên trong nhà thờ. Trong từng cửa hàng bạn bước vào, bạn sẽ nghe thấy các bài hát đại loại như: “The silence night”, “Jingle Bells”, “I Saw Mommy Kissing Santa Claus”, và “Ill Be Home For Christmas”. Theo ý của tôi thì điều đó là tốt lành vì âm nhạc và Lễ Giáng Sinh cùng song hành với nhau. Luôn luôn là như vậy, thậm chí ngay từ buổi ban đầu kia.
Sự thực cho thấy rằng những bài ca là một phần trong lễ kỷ niệm sự giáng sinh của Cứu Chúa trong một thời gian RẤT là lâu rồi. Thực vậy, các nhân vật chính trong câu chuyện Giáng sinh gần như đã đáp ứng ngay với với các biến cố xoay quanh sự ra đời của Chúa Jêsus bằng những bài ca. Giáo sư Kinh thánh lỗi lạc G. Campbell Morgan, ông viết: “Luca, nhà nghệ sĩ, đã thu thập và tuyển chọn, dưới sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh, những truyện tích tỏ ra sự thực rằng khi Chúa Jêsus nhập thế thì thơ ca tự nó thể hiện và âm nhạc được hồi sinh”.
Vì vậy, khi chúng ta hát lên những bài ca Giáng sinh cả cũ lẫn mới, chúng ta có thể tìm được nhiều bàn tay tham gia vào rồi cất cao giọng hát chúng ta với những con người đã hát chúng lên trải qua nhiều thế kỷ.
Vì vậy trong các tuần lễ dẫn tới Lễ Giáng sinh, tôi muốn chúng ta có được cái nhìn vào những bài ca đầu tiên của Lễ Giáng sinh … với hy vọng rằng khi chúng ta nắm được như thế, chúng ta sẽ cảm nhận được nổi phấn khích và kinh ngạc mà những ca sĩ đầu tiên ấy trong dịp Chúa Giáng Sinh đã cảm nhận khi họ quan sát các biến cố vừa mở ra. Vì thế, đây là kế hoạch của chúng ta … Hôm nay chúng ta xem xét “bài ca của Êlisabết”… tuần tới - “bài ca của Mary” … tuần tới nữa chúng ta sẽ nghiên cứu “bài ca của Xachari” và vào Chúa nhật trước Lễ Giáng Sinh, chúng ta sẽ hoàn tất loạt bài nầy với – “Bài Ca Của Thiên Sứ”.
Thiên sứ đưa ra những lời loan báo của Ngài về sự ra đời sắp tới đây của Đấng Mêsi với Mary (1:26). Trong lời loan báo nầy, Ngài cũng tuyên bố rằng Êlisabết rất đang có thai (1:36-37). “Kìa, Ê-li-sa-bét, bà con ngươi, cũng đã chịu thai một trai trong lúc già nua; người ấy vốn có tiếng là son, mà nay cưu mang được sáu tháng rồi. Bởi vì không việc chi Đức Chúa Trời chẳng làm được".
Trong nổi phấn khích, Mary muốn chia sẻ các tin tức diệu kỳ ấy với ai đó. Người mà nàng chọn để chia sẻ việc ấy chính là Êlisabết người bà con của nàng. Lý do tại sao nàng đạt tới chỗ quyết định như thế nầy chúng ta không biết. Có lẽ sự thực cho thấy rằng cả hai đều mang một đứa con của sự thai dựng lạ lùng.
Câu chuyện của chúng ta hôm nay nhắm vào mối quan hệ cá nhân giữa hai phụ nữ nầy, giữa Êlisabết là người cao tuổi đang có thai, và người bà con trẻ tuổi là Mary. Ở điểm nầy, Êlisabết đang ở vào tháng thứ sáu của thai kỳ, đang mang lấy Giăng là con của bà, ông sẽ trở thành người tiền khu của Đấng Mêsi. Bà gặp Mary người bà con của mình, mặc dù nàng vẫn còn có nhận thức mình là nữ đồng trinh, lại đang mang thai Chúa Jêsus, danh xưng nầy có nghĩa là: “Đức Giêhôva là sự cứu rỗi”. Không những Êlisabết là một người rất đồng cảm, nhưng qua lời lẽ bà còn khích lệ Mary bằng lời lẽ của sự ứng nghiệm lời tiên tri.
Trong các câu 39-45, chúng ta đọc: “Trong những ngày đó, Ma-ri chờ dậy, lật đật đi trong miền núi, đến một thành về xứ Giu-đa, vào nhà Xa-cha-ri mà chào Ê-li-sa-bét. Vả, Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng Ma-ri chào, con nhỏ ở trong lòng liền nhảy nhót; và Ê-li-sa-bét được đầy Đức Thánh Linh, bèn cất tiếng kêu rằng: Ngươi có phước trong đám đàn bà, thai trong lòng ngươi cũng được phước. Nhân đâu ta được sự vẻ vang nầy, là mẹ Chúa ta đến thăm ta? Bởi vì tai ta mới nghe tiếng ngươi chào, thì con nhỏ ở trong lòng ta liền nhảy mừng. Phước cho người đã tin, vì lời Chúa truyền cho sẽ được ứng nghiệm!"
Thứ nhứt, Sự chuẩn bị của Êlisabết
Êlisabết đã để cả đời mình lo sửa soạn làm mẹ của Giăng Báptít. Hay chính xác hơn, Êlisabết đã để cả đời mình được Đức Chúa Trời sửa soạn để làm mẹ của Giăng Báptít – và thậm chí bà không biết được điều đó.
Trong nhiều năm tháng, bà và Xachari đã cầu nguyện xin Đức Giêhôva ban cho họ một mụn con. Và đúng vậy trong nhiều tháng năm, lời cầu nguyện của họ không được nhậm. Và có lẽ, giống như nhiều người trong chúng ta, họ không còn nhìn thấy bất kỳ một phương thức tự nhiên nào để lời cầu nguyện của họ sẽ được nhậm nữa, – nghĩa là, khi họ quá già không thể có con được – và ở một thời điểm nào đó, có lẽ họ đã thôi không còn cầu xin ơn phước ấy nữa.
Êlisabết đã kinh nghiệm một đời phấn đấu về sự son sẻ của bà. Trong một xã hội mà ở đó mục đích thực sự duy nhứt trong cuộc đời của người đàn bà là sanh đẻ và nuôi dạy con cái, một người đàn bà như Êlisabết quả là nhơn đức là dường nào, có phải không? Bà đã lấy làm lạ: “Có gì sai sót nơi tôi chứ? Sao Đức Chúa Trời lại nở phạt vạ tôi vậy?”
Nhưng đối với những ai đã kinh nghiệm vấn đề nầy, thì đây là một sự hạ mình, vì nó có nghĩa là họ đang đến với phần cuối của sự vô phương, không còn trông mong vào đâu được nữa. Trước khi chúng ta kinh nghiệm quyền phép của Đức Chúa Trời, chúng ta thường cần phải công nhận rằng chúng ta đã vô phương rồi.
Suốt mọi năm tháng ấy, Êlisabết đã cảm nhận được Đức Chúa Trời đang phạt vạ mình; nhưng khi Ngài đang phạt vạ bà, Ngài đang chuẩn bị cho bà. Ngài đã sử dụng tình trạng yếu đuối của bà để tỏ ra quyền phép của Ngài!
Nếu bà có thai Giăng khi bà ở độ tuổi 20 hay 30, người ta sẽ nói: “Ồ, Xachari và Êlisabết sẽ có một đứa con. Há như thế không hay sao?” Nhưng vì ai nấy đều biết rõ Êlisabết không thể có con được, tình trạng thai nghén của bà giống như một dấu hiệu lớn lao nói cho mọi người biết rằng đây không phải là sự ra đời như thường lệ đâu – Đức Chúa Trời đang làm một việc quan trọng và họ nên chú ý đến việc ấy.
Bà biết rõ đứa trẻ nầy có ít việc phải làm với bà và chồng của bà, và mọi sự cần phải làm với quyền phép của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời sẽ làm ra một việc quan trọng còn lớn lao hơn một đôi vợ chồng già sống trong vùng đồi núi xứ Giuđê có thể làm. Không một thiên sứ nào đến nói cho Êlisabết biết điều chi Ngài mới vừa nói cho Mary biết, rằng “Bởi vì không việc chi Đức Chúa Trời chẳng làm được”.
Thứ hai, Sự Đến Của Mary (Luca 1:39-41)
“Trong những ngày đó, Ma-ri chờ dậy, lật đật đi trong miền núi, đến một thành về xứ Giu-đa, vào nhà Xa-cha-ri mà chào Ê-li-sa-bét. Vả, Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng Ma-ri chào, con nhỏ ở trong lòng liền nhảy nhót; và Ê-li-sa-bét được đầy Đức Thánh Linh”.
Thật là khó tiếp thu hết chuổi thời gian vào trong lý trí của chúng ta. Nhưng điều khả thi, ấy là, trước tiên thiên sứ đến viếng Xachari rồi truyền cho ông biết sự ra đời của đứa con mà ông vốn chờ trông lâu nay – nan đề: ông và vợ ông đã già rồi – không thể có con được bao năm nay (Luca 1:11-20) và ông nãn chí trong sự vô tín. Khoảng sáu tháng sau, thiên sứ đến viếng Mary và phát ra những tin tức cho biết nàng sắp sửa chịu thai Con của Đức Chúa Trời – nan đề: nàng còn là nữ đồng trinh (Luca 1:26-38) (kế đó là nhiều nan đề nữa).
Mary tiếp nhận những điều nàng đã nghe là sự thực, nhưng nàng sẽ đi nói cho ai biết đây? Giôsép rõ ràng nằm trong danh sách ngắn ngủi những người cần phải nghe biết, không may theo Mathiơ, Giôsép đã không hiểu (Mathiơ 1:19). Ông yêu nàng, song không thể cưới nàng. Trong khi nàng thực hiện cuộc viếng thăm Êlisabết, Giôsép có một điềm chiêm bao và đưa ra quyết định (Mathiơ 1:20-23).
Mary đáp ứng với lời loan báo của Gápriên – tuy nhiên Đức Chúa Trời vốn biết rõ có lẽ sẽ có tới hàng triệu triệu thắc mắc và nghi ngờ nếu như không có thiên sứ đang đứng trước mặt nàng. Trong cả thế gian nầy, thì cô thiếu nữ nầy có thể đến với ai chứ? Ai có thể hiểu được đây? Ai có thể tin nàng khi nàng trình bày với họ chứ? Nhưng Đức Chúa Trời đã lo liệu vấn đề nầy rồi. Thiên sứ cũng nói cho Mary biết rằng người bà con của nàng là Êlisabết cũng đã có thai nữa. Nàng bèn đi gặp Êlisabết.
Mary đã thực hiện chuyến hành trình từ 80 đến 100 dặm vào trong vùng đồi núi xứ Giuđê, chắc chắn sẽ là chuyến đi tốn mất ba hay bốn ngày đường. Rồi khi nàng lên đường, nàng chẳng chút hồ nghi với những điều có trong tâm trí, hay nàng phải nói như thế nào với Êlisabết về những gì đã xảy ra?
Phân đoạn Kinh thánh dường như cho thấy rằng nơi sự đến của Mary tại nhà của Xachari và Êlisabết là rất bất ngờ. Mấy câu Kinh thánh nầy dường chỉ ra rằng Mary phải bước vào bên trong để gặp người bà con mình và nàng đã đưa ra lời chào trước.
Tuy nhiên, khi Mary đến nơi, Êlisabết đã biết rõ những gì đã xảy ra cho nàng mà chẳng có một lời giải thích nào hết. Sau khi nhìn thấy phép lạ kỳ diệu của Đức Chúa Trời trên chính đời sống mình, Êlisabết bắt đầu nhìn xem mọi sự qua ánh mắt của đức tin thật tươi mới. Và vì bà đã nhìn thấy công việc của Đức Chúa Trời trong chính đời sống của mình, Êlisabết có khả năng đưa ra sự khẳng định công việc của Đức Chúa Trời trên chính đời sống của Mary.
Thứ ba, phần đáp ứng của Êlisabết (Luca 1:42-45)
“bèn cất tiếng kêu rằng: Ngươi có phước trong đám đàn bà, thai trong lòng ngươi cũng được phước. Nhân đâu ta được sự vẻ vang nầy, là mẹ Chúa ta đến thăm ta? Bởi vì tai ta mới nghe tiếng ngươi chào, thì con nhỏ ở trong lòng ta liền nhảy mừng. Phước cho người đã tin, vì lời Chúa truyền cho sẽ được ứng nghiệm!"
Con Trẻ Nhảy Nhót Vì Vui Mừng
(câu 44)
Êlisabết báo cho Mary biết rằng khi nghe tiếng chào của nàng, đứa trẻ liền nhảy nhót ở trong bụng của bà. Có lẽ chỉ có người làm mẹ mới thực sự cảm nhận được xúc cảm được mô tả ở đây. Nhưng cái điều được mô tả còn hơn là cú đạp hay sự xoay trở nữa, từ ngữ có ý nói đứa trẻ đã nhảy lên với sự mừng rỡ.
Có một việc phải suy nghĩ đến. Thật là khó bỏ qua phần ứng dụng cho nhận định hiện tại của thế giới chúng ta về sự sống trước khi ra đời. Với mọi sự bàn luận hôm nay về lúc nào thì sự sống có ý thức mới bắt đầu, chúng ta thấy ở đây một câu nói không thể tin được. Ở 6 tháng tuổi Giăng có bề cao khoảng 9 inches và cân nặng khoảng 1 pounds 5. Tuy nhiên, chỉ ở 6 tháng tuổi, Giăng là một hữu thể biết cảm xúc rồi. Trước khi đứa trẻ nhìn thấy ánh sáng ban ngày, nó đã kinh nghiệm tình cảm vui mừng rộn ràng. Đúng là một cú nhảy vui mừng mà Êlisabết đã kinh nghiệm khi bà nghe tiếng chào của Mary và đã cảm nhận được con trai mình dù chưa ra đời đang nhảy nhót vui mừng!
Giống như đứa trẻ đã nhảy mừng trong lòng của Êlisabết, trái tim của chúng ta sẽ nhảy lên trong lồng ngực mình mỗi lần chúng ta nghĩ rằng Đức Chúa Jêsus Christ đã đến thế gian nầy đặng cứu rỗi linh hồn của chúng ta.
Chính con trẻ ấy ở đây đang nhảy mừng trước sự hiện diện của Chúa Jêsus, khoảng ba mươi năm sau sẽ giới thiệu Ngài cho thế gian biết là Đấng Mêsi bằng câu nói: “Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời là Đấng cất tội lỗi thế gian đi” (Giăng 1:29).
Lời Ngợi Khen Của Êlisabết
Khi phân đoạn Kinh thánh tuyên bố rằng Êlisabết “cất tiếng kêu” (câu 42) thì câu ấy có ý nói: “hô lên lớn tiếng”.
Điều nầy bắt đầu bài ca đầu tiên được cung ứng cho chúng ta, thực vậy, chúng ta sẽ thấy tất cả bốn bài ca về Lễ Giáng Sinh trong sách Tin Lành của Luca. Đây là phần mở đầu của bài ca đầu tiên và bài ca ấy ra từ Êlisabết.
Lời lẽ được thốt ra bởi Êlisabết khi bà cất tiếng chào Mary đã trở thành một bài cầu nguyện có tên là “Ave Maria” hay “Hail Mary” bởi Giáo hội Thiên Chúa (bài cầu nguyện nầy được đem sử dụng vào thế kỷ thứ 11 và được phong thánh bởi Giáo hội vào thế kỷ thứ 12). Những gì khởi sự như lời ngợi khen dành cho người mang thai Đấng Mêsi đã bị đổi thành một lời cầu khẩn dành cho chính Mary. Họ nhắc lại cụm từ: “Chào Mary, đầy dẫy ân điển, người phước hạnh thay, và Jêsus được phước làm bông trái của tử cung người”.
Cụm từ “có phước trong đám đàn bà” (bản Kinh thánh KJV) đã bị diễn dịch sai và thường nhắm vào những việc Kinh thánh không có ghi về Mary. Giữa vòng những việc sai trái mà người ta dạy dỗ về Mary là: (1) Bạn có thể cầu nguyện với Mary – là tín điều cho rằng Mary là trung bảo giữa Đức Chúa Trời và loài người (I Timôthê 2:5) – bạn đã nhìn thấy câu nói: “nếu bạn không thể đến với Chúa Jêsus được, hãy thử đến với mẹ Ngài xem” (2) Chính Mary đã chịu thai thật lạ lùng (Sự thụ thai tinh khiết – nói tới sự có thai của Mary không phải sự thai dựng Chúa Jêsus), (3) Tình trạng đồng trinh vĩnh viễn của Mary – tín điều cho rằng Mary là một nữ đồng trinh trọn đời của nàng – Kinh thánh ghi lại các em của Chúa Jêsus, là kết quả sự ăn ở của Giôsép và Mary và (4) sự thăng thiên của Mary – tín điều cho rằng thân thể Mary được đem đi khỏi đất mà không qua sự chết.
Chúng ta cũng phải công nhận rằng trong một phản ứng với sự tôn kính đối với Mary, một người có thể trải đi từ thái cực đối ngược và chắc chắn bất chấp nàng. Trong thực tế, thể trạng con người của nàng khiến cho nàng càng đáng được ngợi khen hơn.
Có hai chữ khác biệt trong phân đoạn nầy thường được dịch là “blessed” [phước]. Trong câu 42, Êlisabết nói với Mary: “Ngươi có phước trong đám đàn bà, thai trong lòng ngươi cũng được phước!” từ ngữ ở đây là (eulogeo) – đây là chữ mà từ đó chúng ta mới có chữ eulogy [bài ca tụng] theo Anh ngữ. Đối với chúng ta, một bài ca tụng là bài thường được dành để cho các đám tang, nhưng là lúc chúng ta nói tới đời sống của người ta, từ một quan điểm tích cực khả thi. Không phải đấy là thời điểm để nói: “Mọi sự bạn biết đấy, ông ta là một kẻ say xỉn tục tằn và rất hay lăng nhăng!” Thực thế, nhưng rõ ràng đấy là chẳng phải là điều bạn nên nói trong một bài ca tụng!
Nhưng từ ngữ theo tiếng Hylạp không bị hạn chế đối với sự việc chỉ được thốt ra tại đám tang – mà từ ngữ ấy có thể nói ra sự ngợi khen, hay nói tốt cho, hoặc tôn vinh. Như vậy, Êlisabết đang nói: “Ngươi và con trẻ sẽ được tôn trọng lắm trên hành tinh nầy”.
Mary là một thiếu nữ chưa cưới mà có thai có lẽ sẽ không cảm thấy mình “được phước” vào thời điểm đó, đặc biệt sau chuyến hành trình 3 hay 4 ngày qua vùng đồi núi xứ Giuđê. Có lẽ hôm nay, bạn không cảm thấy mình “được phước” lắm. Nhưng chắc chắn lời lẽ của Êlisabết sẽ thành ra sự thực, nhưng có lẽ chúng chưa cảm thấy là thực cho Mary vào thời điểm ấy.
Từ ngữ khác nói tới “phước” được sử dụng trong câu 45, ở đây Êlisabết nói: “Phước cho người đã tin, vì lời Chúa truyền cho sẽ được ứng nghiệm!!” Lần nầy Luca dùng một từ khác (makaria chớ không phải eulogeo). Ông dùng một từ ngữ chẳng có gì phải làm với lời lẽ và dư luận của người khác và phải nhắm nhiều vào chỗ được ơn bởi Đức Chúa Trời, và nhắm vào tấm lòng và thái độ của một người nhìn biết ơn ấy.
Bản dịch New Living dịch chỗ nầy như sau: “Ngươi có phước vì ngươi tin rằng Đức Giêhôva sẽ thực hiện những điều Ngài đã phán”. Bà ngợi khen Mary (và hết thảy những ai giống như nàng) tin rằng Đức Chúa Trời sẽ thực hiện những gì Ngài phán. Êlisabết đang nói: “Mary ơi, khi ngươi nắm chặt lấy mọi lời hứa của Đức Chúa Trời và tin theo chúng, có một sự vui mừng sẽ nâng đỡ ngươi qua việc tin theo nầy!” Tôi nghĩ điều đó chỉ ra một sự vui mừng luôn luôn, bất chấp mọi hoàn cảnh.
Nhưng Êlisabết không những nói một cách tóm tắt, bà còn đang nói trên cơ sở kinh nghiệm riêng của bà. Bà đang nói: “Ta nghĩ ta biết ngươi cảm nhận ra sao và chắc chắn sẽ có nhiều nhọc nhằn lắm ở phía trước. Song khi ngươi tin cậy Ngài, khi ngươi nắm lấy Đức Chúa Trời nơi Lời của Ngài, khi ngươi trao mọi điều lo lắng cho Ngài, ngươi sẽ có PHƯỚC! Thực vậy, ta biết điều nầy vì ta đã kinh nghiệm nó!”
Trọn cuộc đời của bà, Đức Chúa Trời đã sửa soạn bà, không những làm mẹ của Giăng, mà còn là tấm gương nói tới sự trưởng thành và trung tín mà Mary có cần cho phần việc lớn lao đang ở trước mặt nàng. Êlisabết công nhận rằng Đức Chúa Trời không hàm ơn bà là một vai chính trong chương trình của Ngài khi bà nói: “Nhân đâu ta được sự vẻ vang [đặc ân] nầy, là mẹ Chúa ta đến thăm ta?” (câu 43). Bà có sự khiêm nhường để hiểu rằng bà không xứng đáng đứng đúng vị trí mà bà thấy mình đang đứng. Bà kinh sợ khi có bất kỳ vai trò nào trong chương trình của Đức Chúa Trời. Tương tự, mỗi Cơ đốc nhân đều cần phải dừng lại từng hồi từng lúc rồi nhận ra Đức Chúa Trời chẳng hàm ơn chúng ta điều gì, là Cơ đốc nhân chúng ta mắc nợ Ngài mọi sự và chúng ta nên đứng trong sự kinh sợ một khi Đức Chúa Trời sẽ ban cho chúng ta bất kỳ vai trò nào trong chương trình của Ngài.
Hãy chú ý những điều Êlisabết nói về con trẻ chưa chào đời của Mary. Bà gọi Ngài là “Chúa ta”. Sâu xa như chúng ta biết, Êlisabết là người duy nhứt xưng “Jêsus là Chúa tôi” trong khi Ngài vẫn chưa chào đời! Đúng là cái nhìn thuộc linh lạ thường mà bà đã tỏ ra với khả năng công nhận con trẻ nầy sẽ là Chúa của bà và là Chúa của mọi người khác nữa. Kinh thánh chép: “hầu cho nghe đến danh Đức Chúa Jêsus, mọi đầu gối trên trời, dưới đất, bên dưới đất, thảy đều quì xuống, và mọi lưỡi thảy đều xưng Jêsus Christ là Chúa, mà tôn vinh Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha” (Philíp 2:10-11). Êlisabết đã công bố điều đó trước tiên – nhưng bà không phải là người sau cùng!
Êlisabết đã tỏ ra tình yêu thương, sự tiếp nhận, lòng mến khách, hy vọng và đức tin cho một thiếu nữ đang có cần từng thứ một mà bà có thể hiến cho.
Phần kết luận
Theo ý tôi, câu chuyện nầy hết thảy đều nói tới cách thức Đức Chúa Trời chăm sóc cho Mary. Mary chỉ là một thiếu nữ vào thời điểm chắc chắn bị áp đảo với trách nhiệm đã được nấy cho nàng. Mặc dù nàng đã chấp nhận và hiểu rõ mọi điều Thiên Sứ đã nói cho nàng biết về sự ra đời của Chúa Jêsus, nàng cần đến sự trợ giúp của con người. Đức Chúa Trời đã dẫn dắt nàng đến với cộng đồng của đức tin, đến với Êlisabết tin kính và Xachari chồng nàng. Ở đây, nàng đã tìm gặp hạng người với đức tin chung, sự trông cậy chung và thậm chí một kinh nghiệm chung nữa. Đức Chúa Trời đã lo liệu cho Mary. Dường như rõ ràng là Đức Chúa Trời cũng dẫn dắt chúng ta vào một cộng đồng con người với một niềm tin chung – một Hội Thánh. Đức tin của Mary sẽ chùn bước nếu không có sự khích lệ và giúp đỡ của Êlisabết và Xachari. Giống như Mary, chúng ta cần phải lập ưu tiên một tự đặt mình vào cộng đồng những người tin theo Lời của Đức Chúa Trời.
Trong phần kết thúc, cho phép tôi nói, phương thức lớn lao nhứt để bắt đầu mùa lễ Giáng Sinh là phải biết đầu phục trước Thân Vị của Đấng Christ. Êlisabết đã công nhận mình là một tội nhân, là người cần đến một Cứu Chúa, rằng Jêsus là Cứu Chúa và bà đã tự mình đầu phục Ngài. Bạn có tự mình đầu phục đối với Ngài không?

“Bài Ca Của Êlisabết”
Luca 1:42-56

Thứ nhứt, Sự ______________________ của Êlisabết

Êlisabết đã dành trọn đời sống mình chuẩn bị làm mẹ của Giăng Báptít.

Thứ hai, Sự _________________ của Mary (Luca 1:39-41)

Chuổi biến cố khả thi. Thiên Sứ đến viếng ____________ (Luca 1:11-20)

Thiên Sứ đến viếng ___________ (Luca 1:26-38)

Mary thuật lại _______________ (Mathiơ 1:19)
Mary vội vã thuật lại ___________________ (Luca 1:39-56)

Chiêm bao của Giôsép & _______________ (Mathiơ 1:20-23)

Thứ ba, Sự ________________ của Êlisabết (Luca 1:42-45)

Con Trẻ Nhảy Nhót ___________ (câu 44)

Tiếng hô của Êlisabết ________________

Lời lẽ thốt ra bởi Êlisabết khi bà chào Mary đã bị lấy làm một lời cầu nguyện có đề tựa là “Ave Maria” hay “Hail Mary” và đã bị hiểu sai và thường trợ giúp cho những việc không ghi chép trong Kinh thánh về Mary.

(1) Bạn có thể __________ với Mary – (I Timôthê 2:5)
(2) Chịu thai lạ lùng __________________
(3) Tình trạng ________________ vĩnh viễn của Mary
(4) ___________________________ của Mary.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét