Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

“BÀI CA CỦA MARY”

“BÀI CA CỦA MARY”
Luca 1:28-35, 46-55


Tuần qua, chúng ta bắt đầu học loạt bài có đề tựa là “Những Bài Ca Của Lễ Giáng Sinh”. Chúng ta đang xem xét một số nhân vật chính của Lễ Giáng Sinh và nhận thấy họ đã đáp ứng với các biến cố đáng phấn khích trong Lễ Giáng Sinh đầu tiên, với những bài hát ngợi khen. Tôi mong rằng phần nghiên cứu của chúng ta sẽ giúp chúng ta nắm được sự kỳ diệu và niềm phấn khích của Lễ Giáng Sinh mà chúng ta có thể đã đánh mất.
Tuần qua chúng ta bắt đầu với cái nhìn vào “Bài Ca Của Êlisabết” và đã nhìn thấy thể nào Êlisabết toát ra bài ca vui mừng khi đối diện với viễn cảnh tuyệt vời sự ra đời của Đấng Cứu Thế. Hôm nay, chúng ta muốn dừng lại một chút để lập ra bối cảnh khi chúng ta nhìn vào “Bài Ca Của Mary”.
Để nhìn vào các bài ca như chúng vốn có, chúng ta phải lần theo hết chuổi biến cố. Thiên sứ đã hiện ra với Mary rồi nói cho nàng biết các tin tức quan trọng là nàng sẽ trở thành mẹ của Chúa Jêsus, là Cứu Chúa của nhân loại. Ngay khi ấy, gần như Mary rời khỏi nhà mình rồi đi đến nhà người bà con là Êlisabết, bà cũng đã có thai với Giăng là đứa con của phép lạ. Khi Mary đến nơi, Êlisabết chào hỏi nàng với một bài ca nói tới sự tái bảo đảm và khích lệ. Giờ đây Mary hãy còn ở với người bà con của mình, Êlisabết thốt ra một bài ca thờ phượng Đức Chúa Trời vì sự cao trọng của Ngài.
Làm sao chúng ta biết những gì chúng ta thấy được ghi lại ở đây là một bài ca? Theo bản Hylạp, bài hát được sắp xếp thành bài thơ giống như các Thi thiên đều là những bài ca của Cựu Ước. Thực ra, bạn chẳng thể làm chi khác hơn là hãy lưu ý Bài Ca của Mary đọc giống như một Thi thiên vậy. Hiển nhiên là Mary trưng dẫn năm trong số các Thi thiên trong Kinh thánh ở bài ca của mình. Bài ca ngợi khen nầy đôi khi được gọi là “Bài Ca Ngợi” một đề tựa được rút ra từ lời đầu tiên của bản Kinh thánh Latinh.
Sáng nay, khi chúng ta xem xét “Bài Ca Của Mary” tôi muốn bạn nhìn thấy Mary đã dạy dỗ nhiều về sự thờ phượng.
Thứ nhứt, Mary Thờ Lạy Đức Chúa Trời Mặc Dù Nàng Bối Rối Và Lúng Túng (1:28-35)
Thứ nhứt, chúng ta trở lại với lần hiện ra của các thiên sứ với Mary được ghi lại ở Luca 1:28-35: “Thiên sứ vào chỗ người nữ ở, nói rằng: Hỡi người được ơn, mừng cho ngươi; Chúa ở cùng ngươi. Ma-ri nghe nói thì bối rối, tự hỏi rằng lời chào ấy có nghĩa gì. Thiên-sứ bèn nói rằng: Hỡi Ma-ri, đừng sợ, vì ngươi đã được ơn trước mặt Đức Chúa Trời. Nầy, ngươi sẽ chịu thai và sanh một con trai mà đặt tên là Jêsus. Con trai ấy sẽ nên tôn trọng, được xưng là Con của Đấng Rất Cao; và Chúa, là Đức Chúa Trời, sẽ ban cho Ngài ngôi Đa-vít là tổ phụ Ngài. Ngài sẽ trị vì đời đời nhà Gia-cốp, nước Ngài vô cùng. Ma-ri bèn thưa rằng: Tôi chẳng hề nhận biết người nam nào, thì làm sao có được sự đó? Thiên sứ truyền rằng: Đức Thánh Linh sẽ đến trên ngươi, và quyền phép Đấng Rất Cao sẽ che phủ ngươi dưới bóng mình, cho nên con thánh sanh ra, phải xưng là Con Đức Chúa Trời”.
Trong sứ điệp sau cùng, chúng ta nhìn vào một số việc sai lầm đã được dạy dỗ về Mary; rằng Cơ đốc nhân phải cầu nguyện với Mary vì bà là Người Trung Bảo, niềm tin về sự chịu thai khi trinh trắng, sự thăng thiên của bà, và rằng bà là một nữ đồng trinh trọn đời. Tất cả mọi sự nầy sẽ làm tổn thương tấm lòng khiêm hạ của Mary. Thật là thú vị khi xem xét đâu là những phản ứng của Mary với những người tìm kiếm bà, cầu nguyện với bà, hay thờ lạy bà. Có lẽ sự thể sẽ giống y như việc bà cung ứng lời khuyên cho kẻ tôi tớ tìm kiếm mưu luận của bà ở tiệc cưới xứ Cana. Mary đã đáp ứng bằng cách bảo người ấy đến với Chúa Jêsus rồi nói: “hãy làm theo điều chi Ngài bảo” (Giăng 2:5).
Phần công bố sự ra đời của Cứu Chúa đã đến sau bốn trăm năm im lặng từ phía Đức Chúa Trời. Và tôi không muốn đi quá sự thực phần công bố với Mary cho rằng nàng “được phước giữa những người nữ” bởi thiên sứ khiến cho nàng phải bối rối.
Có lẽ chúng ta nên dừng lại và suy gẫm về thời điểm và địa điểm mà Mary đã thốt ra bài ca ngợi khen nầy. Nàng đã có mặt trong ngôi nhà nhỏ của Êlisabết. Đôi khi người ta nghĩ địa điểm duy nhứt để thờ phượng là nhà thờ và thời điểm duy nhứt đề thờ phượng là vào ngày Chúa nhựt. Bất cứ thời điểm nào và bất cứ địa điểm nào cũng đều là bối cảnh thích ứng cho sự thờ phượng. Bạn có thể thờ lạy Đức Chúa Trời bất cứ đâu và bất cứ khi nào bạn quyết định trải tâm linh bạn ra mà thờ lạy. Thậm chí tôi muốn đi xa hơn khi cho rằng thời điểm quan trọng cho sự thờ lạy Đức Chúa Trời là khi bạn đối diện với những hoàn cảnh rối rắm trong cuộc đời của bạn. Thật là dễ thờ lạy Đức Chúa Trời khi khi mọi sự suông sẻ cho bạn, nhưng sẽ ra sao khi cuộc sống của bạn rơi vào chỗ rối rắm? Khi đời sống của bạn suông sẻ, thờ phượng là một thứ xa xỉ, nhưng thờ phượng là cần thiết khi bạn đang phấn đấu, vật vã.
Chúng ta cần phải nhớ luôn rằng khi Mary thốt ra bài ca thờ phượng tuyệt vời nầy, nàng đã bối rối lắm. Buồn thay, hôm nay, trong xứ sở của chúng ta có nhiều ngàn thanh thiếu niên chưa lập gia đình mà đã có thai. Những biên độ thống kê đang dao động khi chúng ta tiến tới chỗ phân nửa con trẻ ra đời ở Mỹ đều từ những bà mẹ độc thân. Song vào thời điểm của Mary điều nầy cực kỳ hiếm. Có một vết nhơ xã hội và đạo đức rất nặng nề gắn cho tình trạng nầy. Mary sẽ bị cáo giác về tội tà dâm và bản án cho tội nầy là phải bị ném đá. Bạn có thể nghĩ tình trạng thai nghén của nàng không phải là “một vụ việc lớn lao” – nhưng tôi dám chắc với bạn rằng sự thể sẽ là như thế vào thời buổi và kỷ nguyên nàng sinh sống!
Nàng rất bối rối và lúng túng về việc nầy. Tôi tin khi thốt ra sự ngợi khen như thế nầy là sự tỏ ra nàng đầu phục trọn vẹn với chương trình của Đức Chúa Trời. Một số người trong các bạn đã đến đây hôm nay với những nan đề và nổi vật vã gay go. Đừng để nổi đau của bạn giữ bạn không thờ lạy Đức Chúa Trời. Đây chính là lúc mà bạn phải thờ lạy. Có một dòng quan trọng từ một bài hát mà đôi khi chúng ta hát như sau: “Vì xiềng xích dường trói buộc bạn, chỉ góp phần nhắc cho bạn nhớ, rằng chúng chẳng có quyền lực gì ở sau lưng một khi bạn ca ngợi Ngài” (Russ Taft, “Praise the Lord”).
Không Những Mary Thờ Lạy Đức Chúa Trời Dù Nàng Bối Rối Và Lúng Túng …
Thứ hai, Sự Thờ Lạy Của Mary Nhắm Vào Sự Cao Trọng Của Đức Chúa Trời (1:46-55)
“Ma-ri bèn nói rằng: Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, tâm thần tôi mừng rỡ trong Đức Chúa Trời, là Cứu Chúa tôi”.
Tấm lòng của Mary đầy dẫy với sự vui vẻ của Chúa và nàng tỏ ra niềm vui ấy trong một bài ca thờ phượng được sáng tác từ một sự hiểu biết sâu sắc Kinh Thánh Cựu Ước. Bài ca của nàng không dựa vào cảm xúc những gì nàng nghĩ Chúa sẽ giống như thế nầy hoặc nàng muốn Chúa sẽ như thế kia đâu. Nàng hát một bài ca dựa theo sự thực bản chất Ngài, như đã được tỏ ra trong Kinh thánh. Ngài là toàn tri, quyền năng, thánh khiết và đầy lòng thương xót.
Khi nàng nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa”, nàng sử dụng một cụm từ rất là thú vị. Đó là cụm từ “ngợi khen” (magnifies)megaluno và cụm từ nầy có ý nói: “làm cho rộng lớn thêm” và ở đây có ý nói dùng lời nói sao cho thật cao trọng. Nàng đang nói: “linh hồn tôi đang làm cho Chúa to lớn và to lớn hơn về địa vị cao cả của Ngài trong đời sống tôi”.
Mary đang tỏ ra cho chúng ta thấy sự thờ phượng toàn bộ hướng về Đức Chúa Trời và sự cao trọng của Ngài, chớ không phải về chúng ta. Trong thời của chúng ta, một sự bất đồng về kiểu cách thờ lạy đã xâm nhập vào nhiều nhà thờ của chúng ta. Vấn đề là kiểu cách thờ phượng, điều mà hầu hết mọi người đều nhắc tới là kiểu cách âm nhạc được sử dụng trong sự thờ phượng. Âm nhạc chỉ là một phần của sự thờ phượng song đấy là một phần rất quan trọng. Nhiều thế hệ khác nhau ưa thích phong cách thờ phượng khác nhau, thường có ý nói tới phong cách âm nhạc khác nhau. Chúng ta phải đạt tới chỗ nhìn biết rằng trong sự thờ phượng thực chất thì quan trọng hơn phong cách.
Chắc chắn là ở bất kỳ buổi sáng Chúa nhật nào cũng vậy trên nước Mỹ, bạn có thể nhìn thấy một sự đa dạng rất lớn về phong cách thờ phượng, ngay cả trong các nhà thờ thuộc hệ phái Báptít. Có một số nhà thờ chủ yếu tập trung vào việc đạt tới Generation X (“hai mươi thứ”) – họ không có ca đoàn, mà chỉ là một tốp ca thôi. Nhà thờ sẽ rất ồn ào và người ta sẽ đứng rồi ngợi khen trong 30 đến 45 phút. Thỉnh thoảng tôi tận hưởng điều đó, nhưng tôi không quan tâm về điều đó hết tuần nầy đến tuần khác. Nhưng mục đích, ấy là âm nhạc của họ không được sắp xếp để làm đẹp lòng tôi, mà nó hướng thẳng đến Đức Chúa Trời.
Các nhà thờ của chúng ta rất là hình thức và nghi thức trong sự tiếp cận của họ. Điều đó thực sự chẳng gây ấn tượng cho tôi bao nhiêu, song nếu họ thờ phượng từ tấm lòng của họ, tôi phải nói: “Nhiều năng quyền đến với họ!”
Một số nhà thờ trong xứ đã duy trì, họ sẽ chỉ hát những bài cổ điển xa xưa. Họ chỉ hát lớn tiếng bài “Heavenly Highways”“Stamps Baxter” theo thể loại âm nhạc Tin Lành, nhưng chắc chắn là tôi sẽ không xét đoán tấm lòng của những người đang ca hát thể loại âm nhạc đó. Tôi tin chắc rằng Đức Chúa Trời tiếp nhận và tán thưởng sự thờ phượng thật, bất luận là phong cách nào, bao lâu phong cách ấy ra từ tấm lòng.
Tôi nghĩ rằng thật là thú vị khi xem xét suốt cả Kinh thánh, chúng ta thấy Đức Chúa Trời ao ước chúng ta phải hát lên một bài ca mới cho Ngài, có phải không? Thực ra, Ngài còn truyền cho chúng ta “Hãy hát một bài ca mới cho Đức Giê-hô-va” (Thi thiên 96:1). Bây giờ, hãy suy nghĩ với tôi về việc ấy trong một phút xem. Hết thảy chúng ta đều có nhiều bài hát là những bài ca quen thuộc chúng ta đã hát trọn đời sống của mình, chúng có ý nghĩa với chúng ta vì cớ tính quen thuộc của chúng. Từng lúc chúng ta hát lên những bài ca ấy hay chúng ta nghe họ hát, tấm lòng của chúng ta được phước vô cùng và vì thế người ta sẽ ưa hát những bài ca tuy cũ nhưng quen thuộc. Nhưng chúng ta phải tự hỏi mình: “Vậy tại sao chúng ta thích hát những bài ca cũ trong khi Đức Chúa Trời bảo chúng ta phải hát bài ca mới cho Đức Giêhôva?” Sở dĩ như thế là vì chúng quá quen thuộc, chúng khiến cho chúng ta cảm nhận được sự yên ủi. Nhưng chúng ta phải dừng lại rồi nhận ra toàn bộ mục đích của sự thờ phượng và ngợi khen không phải là khiến cho chúng ta thấy thoải mái đâu. Toàn bộ mục đích của sự thờ phượng là ngợi khen, tôn vinh và chúc phước cho Chúa.
Trong ánh sáng phong cách âm nhạc, tôi cần phải nói rằng nhà thờ của chúng ta sử dụng cái mà chúng ta gọi là phong cách âm nhạc pha trộn. Chúng ta sử dụng cả cũ và mới. Tôi nói đùa rằng chúng ta tìm cách khiến cho ai nấy đều khốn khổ như nhau. Nhưng trầm trọng ở chỗ lý do chúng ta sử dụng phong cách pha trộn là vì chúng ta là một nhà thờ đa hệ. Chúng ta không nhắm vào đám đông trẻ tuổi hơn hay tốp người cao tuổi hơn. Chúng ta đang nhắm vào bất kỳ người nào đang cần đến Chúa Jêsus. Mục đích là đây – đừng chú trọng vào phong cách thờ phượng – hãy tập trung vào Đức Chúa Trời và sự cao trọng của Ngài. Chúng ta cần phải hiểu rằng thờ phượng hết thảy đều nói tới việc tôn vinh Đức Chúa Trời, chớ không phải những điều làm đẹp lòng tôi.
Đôi khi bạn nghe một người đưa ra câu nói đại loại như sau (thường thì khi họ không thích cái gì đó về âm nhạc): “Tôi chẳng nhận được gì nhiều từ sự thờ phượng như thế nầy”. Bất cứ khi nào có ai nói như thế thì rõ ràng là họ đang chú trọng vào việc sai lầm. Thờ phượng không phải là để cho bạn nhận được điều gì, mà thờ phượng là để cho bạn ban bố ra cái gì đó, hãy dâng sự ngợi khen và tôn vinh cùng sự vâng phục cho Đức Chúa Trời.
Vì vậy, hỡi lớp người trẻ tuổi, khi chúng ta hát một trong những bài thánh ca xưa nói tới đức tin, một số bài trong đó đã được viết ra cách đây cả trăm năm, đừng chỉ đứng ở đó rồi suy nghĩ: “Đúng là một bài cổ lổ sĩ, thậm chí bài ấy còn có những từ cổ ngữ trong đó; tại sao chúng ta không hát bài gì đó mới hơn?” Nếu bạn đang suy nghĩ như thế, bạn không có thờ phượng chi hết. Thay vì thế, đừng chú trọng vào sự ưa thích riêng tư, chỉ tập trung vào Chúa Jêsus rồi ca hát cho Ngài! Có lẽ bạn sẽ suy nghĩ: “Đây không phải là phong cách mà tôi ưa thích, nhưng có nhiều người khác ở đây họ ưa thích phong cách nầy. Tôi rất biết ơn vì những tráng niên trong hội thánh chúng ta, họ đã trung tín phục vụ, cầu nguyện và làm việc cho Chúa và rốt lại, thờ phượng không phải để cho tôi và những ưa thích của tôi; trọn sự thờ phượng là quy cho Đức Chúa Trời”. Đừng đứng ở đó với hai tay khoanh vòng lại hoặc trò chuyện với kẻ lân cận mình, hãy tham gia vào việc hát lên bài thánh ca ấy với một tấm lòng dâng trọn sự ngợi khen cho Đức Chúa Trời. Và khi tấm lòng của bạn được đầy dẫy, bạn chẳng thể làm chi khác hơn là ca hát! Đấy là điều mà Mary đã làm.
Hỡi bậc trung lão, khi chúng ta hát lên một trong những bài ca ngợi khen – Đừng đứng ở đó rồi suy nghĩ: “Tôi không thích bài nầy nhiều cho bằng mấy bài thánh ca xưa. Chúng ta chỉ đang hát lên cùng một câu quá nhiều lần”. Nếu quí vị đang suy nghĩ theo chiều hướng nầy, thế thì quí vị có lẽ là không đang thờ phượng rồi. Hãy thôi đừng chú trọng vào những điều ưa thích riêng tư của quí vị đi mà hãy tập trung vào Đức Chúa Trời ở trước mặt rồi hãy nhũ lòng: “Đây không phải là phong cách ưa thích của mình, song có nhiều người ở đây thích phong cách đó. Tôi rất biết ơn, hết thảy chúng ta đều là những người có tuổi trong hội thánh. Tôi cần phải nhớ: Thờ phượng không phải quy về tôi và mọi ưa thích của tôi; mà toàn bộ sự thờ phượng đều quy về Đức Chúa Trời và sự cao trọng của Ngài”. Khi ấy hãy hiệp với rồi hát lên bài ca ấy từ đáy lòng của quí vị. Bởi vì khi tấm lòng của quí vị được đầy dẫy, quí vị chẳng làm chi khác hơn là chỉ có ca hát!
Đấy là điều mà Mary đã làm.
Có ba phương diện nói tới sự cao trọng của Đức Chúa Trời mà Mary nhắm tới và thờ lạy Đức Chúa Trời vì:
Mary Thờ Lạy Đức Chúa Trời Vì Ơn Thương Xót Cả Thể Của Ngài (các câu 48-50)
“Vì Ngài đã đoái đến sự hèn hạ của tôi tớ Ngài. Nầy, từ rày về sau, muôn đời sẽ khen tôi là kẻ có phước; Bởi Đấng Toàn Năng đã làm các việc lớn cho tôi. Danh Ngài là thánh, và Ngài thương xót kẻ kính sợ Ngài từ đời nầy sang đời kia”.
Lực tác động sự kỉnh kiền của Mary đối cùng Đức Chúa Trời là chỗ nhận thức nàng “được phước” nhiều dường bao bởi Đức Chúa Trời. Nhưng quan trọng hơn là phải nhớ rằng “được phước” không có nghĩa là không có đau khổ hay khó khăn. Thực vậy, sẽ có nhiều ngày buồn rầu và khó khăn trong đời sống của Mary. Tình trạng được phước đến như một kết quả của sự thỏa mãn thuộc linh với cuộc sống chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể ban cho. Nàng nhận ra ơn phước nầy đến từ Đức Chúa Trời. Phước hạnh là một kết quả của sự Ngài là ai chớ không phải nàng là ai!
Mary Thờ Phượng Đức Chúa Trời Vì Quyền Phép Đáng Sợ Của Ngài (các câu 51-53)
“Ngài đã dùng cánh tay mình để tỏ ra quyền phép; Và phá tan mưu của kẻ kiêu ngạo toan trong lòng. Ngài đã cách người có quyền khỏi ngôi họ, và nhắc kẻ khiêm nhượng lên. Ngài đã làm cho kẻ đói được đầy thức ngon, và đuổi kẻ giàu về tay không”.
Hãy đánh dấu các bài hát nói tới một Đức Chúa Trời là Đấng không bị gò bó bởi cách thức con người suy nghĩ hay những gì con người làm, thực vậy, Đức Chúa Trời đã làm đảo lộn mọi giá trị của con người. Ấy chẳng phải sự tự hào về mặt thuộc linh, ưu thế về mặt xã hội hay thịnh vượng về vật chất là những điều sẽ có lời lẽ sau cùng đâu. Ở đây Mary đang nói rằng sự kiêu căng, thế lực và sự giàu có không là vấn đề chi hết trong Nước của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời trong ơn thương xót rời rộng của Ngài sẽ tôn vinh và làm cho đầy tràn với những thứ tốt lành cho hết thảy những ai biết kính sợ Ngài, những kẻ ở trình độ thấp kém, kẻ khao khát về mặt thuộc linh.
Mary Thờ Phượng Đức Chúa Trời Vì Sự Thành Tín Không Dời Đổi Của Ngài (các câu 54-55)
“Ngài đã vùa giúp Y-sơ-ra-ên, tôi tớ Ngài, Và nhớ lại sự thương xót mình. Đối với Áp-ra-ham cùng con cháu người luôn luôn, như Ngài đã phán cùng tổ phụ chúng ta vậy".
Chúng ta đừng bao giờ quên lẽ thật nầy: rằng sự giáng sinh của Đấng Christ là sự ứng nghiệm lời hứa từ ngàn xưa của Đức Chúa Trời. Lẽ thật ấy khởi sự như một lời hứa giao ước ban cho Ápraham. Tôi thích những gì câu 54 chép: “Đức Chúa Trời nhớ lại sự thương xót mình”. Bạn không vui sao khi Đức Chúa Trời nhớ đến việc sai phái Con của Ngài? Mary quay nhìn lại lời hứa của Đức Chúa Trời với Ápraham chép: “Lạy Chúa, Ngài đã làm trọn lời hứa ấy. Ngài đã giữ Lời Hứa của Ngài. Lời hứa ấy đã có 2.000 năm rồi, nhưng Ngài đã nhớ lại sự thương xót mình”.
Thứ ba, Sự Thờ Phượng Của Mary Tạo Ra Sự Phục Vụ (câu 56)
Chúng ta hay bỏ sót ý nghĩa của câu 56. Ý nghĩa của câu nầy đáng phải là: “Cần phải làm gì sau khi ngươi hoàn tất việc ngợi khen Đức Chúa Trời?”
Hầu hết mọi người làm gì sau khi thờ phượng? Chẳng làm gì hết. Họ chỉ ra về thôi. Bạn có nhìn thấy những điều Mary đã làm không? Câu 56 chép: “Ma-ri ở với Ê-li-sa-bét chừng ba tháng, rồi trở về nhà mình”. Bây giờ, bạn không phải trở thành một học giả Kinh thánh mới hình dung ra lý do tại sao Mary đã ở lại đó. Nàng ở lại là để phục vụ cho Êlisabết. Mary là một bức tranh tuyệt vời về những gì sẽ xảy ra sau khi chúng ta có một kinh nghiệm đầy năng quyền của sự thờ phượng.
Có nhiều người chịu khó làm việc cho Đức Chúa Trời, song ít khi họ thờ phượng chơn thật. Có lúc họ sẽ nghĩ rằng mọi việc lành của họ là một sự thay thế cho sự thờ phượng. Họ làm, làm, làm cho Chúa Jêsus, nhưng họ ít khi ngồi xuống nơi chơn Ngài rồi dâng lên sự tin kính và ngợi khen Ngài.
Nhiều người khác vào trong nhà thờ và có một kinh nghiệm thờ phượng theo cảm xúc có thể đem lại nhiều giọt lệ nơi mắt họ. Họ rất cảm động và Đức Chúa Trời chạm đến họ. Nhưng khi họ rời khỏi nhà thờ, và họ chẳng thay đổi chi hết, sự thờ lạy kia chẳng bao giờ dẫn họ đến chỗ hầu việc Chúa, họ chỉ trông chờ cho đến buổi thờ phượng kế tiếp mà thôi. Nhưng sự thờ phượng thật sẽ tác động chúng ta phải phục vụ. Hêbơrơ 13:15-16 chép: “Vậy, hãy cậy Đức Chúa Jêsus mà hằng dâng tế lễ bằng lời ngợi khen cho Đức Chúa Trời, nghĩa là bông trái của môi miếng xưng danh Ngài ra. Chớ quên việc lành và lòng bố thí, vì sự tế lễ dường ấy đẹp lòng Đức Chúa Trời”. Sự thờ phượng thật luôn luôn kết quả trong việc làm lành và chia sẻ với tha nhân. Mary đã làm như thế!

PHẦN KẾT LUẬN:
Bài ca ngợi khen của Mary dạy dỗ chúng ta nhiều về sự thờ phượng.

Mary Thờ Phượng Đức Chúa Trời Mặc Dù Nàng Bối Rồi Và Lúng Túng.
Thời điểm quan trọng để thờ lạy Đức Chúa Trời là khi bạn đối diện với các hoàn cảnh rối rắm trong đời sống của bạn.

Sự Thờ Phượng Của Mary Tập Trung Vào Sự Cao Trọng Của Đức Chúa Trời
Ba phương diện nói tới sự cao trọng của Đức Chúa Trời mà Mary đã chú đến và thờ lạy Đức Chúa Trời vì:
+ Mary Thờ Lạy Đức Chúa Trời Vì Ơn Thương Xót Cả Thể Của Ngài
+ Mary Thờ Lạy Đức Chúa Trời Vì Quyền Phép Cả Thể Của Ngài
+ Mary Thờ Lạy Đức Chúa Trời Vì Sự Thành Tín Không Dời Đổi Của Ngài
Sự Thờ Phượng của Mary Tạo Ra Sự Phục Vụ

“Bài ca Của Mary”
Luca 1:28-35, 46-55

Thứ nhứt, Mary Thờ Lạy Đức Chúa Trời Mặc Dù Nàng ____________ và _______________. (1:28-35)

Hãy chú ý thời điểm và địa điểm mà Mary đã thốt ra bài ca khen ngợi nầy.

Thời điểm quan trọng để thờ lạy Đức Chúa Trời là khi bạn đồi diện với các hoàn cảnh _______________ trong đời sống của bạn.

Thứ hai, Sự Thờ Phượng Của Mary Chú Đến _________________ của Đức Chúa Trời (1:46-55)

Ba phương diện cao trọng của Đức Chúa Trời Mary chú đến và thờ lạy Đức Chúa Trời vì:

+Mary Thờ Lạy Đức Chúa Trời Vì ___________ Của Ngài (các câu 48-50).
+Mary Thờ Lạy Đức Chúa Trời Vì ____________ Đáng Sợ Của Ngài (các câu 51-53)
+Mary Thờ Lạy Đức Chúa Trời Vì _______________ Không Dời Đổi Của Ngài (các câu 54-56)

Thứ ba, Sự Thờ Phượng Của Mary Tạo Ra _________________ (1:56)

(Hêbơrơ 13:15-16)

Mary đã ở lại – nàng đã ở lại để _______________.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét